Mùa thu Hà Nội – đượm buồn vẻ người qua
Tôi hiểu rằng mùa thu Hà Nội lãng mạn, thơ mộng, nhưng đâu đó tôi yêu nơi đây bởi dư vị của nỗi buồn man mác:
“Hồ Tây chiều thu, mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi
Màu sương thương nhớ, bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời
Hà Nội mùa thu đi giữa mọi người
Lòng như thầm hỏi, tôi đang nhớ ai
Sẽ có một ngày trời thu Hà Nội trả lời cho tôi
Sẽ có một ngày từng con đường nhỏ trả lời cho tôi.”
Cùng chúng tôi – Hanoi Open Tourism bước vào bức tranh mùa thu Hà Nội – đượm buồn vẻ người qua, lắng nghe từng âm hưởng trong lòng Hà Nội, bạn nhé !
(Ảnh bởi: Trixie Cafe & Lounge)
Nội dung bài viết
“Đoản khúc thu Hà Nội”
Ta nhớ đến những giai điệu trầm lặng của nhạc sĩ Phạm Duy mỗi độ thu về. Ấy sao nghe da diết đến lạ !… Dạo mình trên phố đông người qua lại, lặng lẽ ngắm từng kiến trúc cổ xưa, gió thu thoang thoảng mùi hoa sữa và đâu đó đọng lại nơi đây bài “Đoản khúc thu Hà Nội”. Tất thảy tạo nên một màu thâm nghiêm, nồng nàn, dịu nhẹ nhơn cả.
“… Bởi vì mùa thu tôi ở lại
Hà Nội mùa thu, Hà Nội thu
Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ
Không bởi vì em, hay vì em
Hà Nội mùa thu, Hà Nội gió…”
(Ảnh bởi: Shutterstock)
“Tuổi mười ba” | danh ca Thái Thanh
Một buổi chiều thu lồng lộng gió, ta miên man tìm về chốn thân quen, tìm lại “hơi thở” những năm dần quên và hương vị “sống động” dậy mùi trong ta. Ấy là một ly café nóng bên “thềm” dòng người vội vã, ôm trọn bởi giọng ca đậm chất Hà thành Thái Thanh:
“Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng
Mưa tôi trả về, bong bóng vỡ đầy tay
Trời nắng ngạt ngào tôi ở lại đây
Như một lần hiên nhà nàng dịu sáng
Trời hôm ấy mười lăm hay mười tám
Tuổi của nàng, tôi nhớ chỉ mười ba
Tôi phải van lơn ngoan nhé đừng ngờ
Tôi phải van lơn ngoan nhé đừng ngờ…”
Phố Hà Nội – những góc nhỏ tìm về
Ánh đèn đường bắt đầu lên ! Ta tìm về góc nhỏ dưới những lớp phố phường “hoen màu” nâu xám, gọi một bát chè cốm thuở ấy ta yêu… Cứ vậy, thưởng thức và ngắm nhìn dòng người qua lại, “soi mình” bên khu tập thể cũ kỹ mang màu rêu xanh và như vậy từng tiếng rao đã “cất âm thanh”. Mùi hoa sữa vẫn còn đó. Tưởng chừng ta đang chìm trong cuộc sống nơi Hà thành nghìn năm văn hiến, một chút tinh hoa, một chút hiện đại, một chút bình dị và thêm thắt là sự an yên chốn cũ ta về.
(Ảnh bởi: Shutterstock)
Bóng đêm dần ôm trọn thành phố yêu kiều ấy ! Ta dạo về chốn đìu hiu, sống chậm tận hưởng âm thanh, dư vị của ngày xưa… Đó là Ấy Lounge – một phòng trà mang đậm chất, “hương vị” của Hà thành thâm nghiêm nghìn năm văn hiến… Ta từng bước tới chỗ thân quen, nhâm nhi ly trà nóng, “đung đưa” theo điệu nhạc, thả hồn hòa trong nhạc phẩm của Trinh Công Sơn, miên man theo tiếng hát “cô ả đào”. Tất thảy tạo nên một bức tranh sống động, đậm chất tình, chất thi trong đó.
Tiết trời bủa vây bởi lạnh se se. Hà thành vẫn vậy, hương hoa sữa đã dịu đi, tiếng nhạc du dương vẫn còn đó. Nhưng màn đêm rủ xuống, ấy là khi Hà Nội “trở mình” thêm lạnh lẽo; “nghiêm nghị” và “hà khắc” hơn. Tưởng chừng đó như “một bô lão” mang trong mình nỗi sầu u uất. Ấy nhưng, đây mới là Hà Nội ta từng yêu – một Hà Nội thân quen, kiều diễm, “trầm ngâm” đến lạ thường !
(Ảnh bởi: Shutterstock)
“Mùa đi ngang phố, hay phố không mùa nữa…”
“Mùa đi ngang phố, hay phố không mùa nữa
Chỉ một vùng nỗi nhớ, ùa trên phố rất vội
Người mỉm cười nơi ngõ vắng
Bỏ quên phía sau một mùa lá về trên con đường…”
(Ảnh bởi: Shutterstock)
Về thăm Hà Nội ư ? Ừ, thích đấy ! Thăm hồ Hoàn Kiếm, thăm lăng Chủ tịch, thăm quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục, thăm Văn Miếu Quốc Tử Giám hay Quảng trường Ba Đình, chùa Trấn Quốc,… Tất cả đều hay ho và thú vị, lạ lẫm, an yên ! Nhưng hãy yêu mùa thu nơi đây bởi những “nốt trầm”, bởi những màu đơn sắc đẹp đẽ ấy. Như cách hạ đi, xuân đến, đông về và … mùa thu Hà Nội – đượm buồn vẻ người qua ! Chúng tôi – Hanoi Open Tourism có những màu đơn sắc tẻ nhạt, nhưng tổng thể bức tranh ấy lại rực rỡ, sáng chói hơn tất thảy. Hãy cảm nhận nhé ?!
Tìm hiểu thêm: 14 tips “tồn tại” trong văn hóa ẩm thực sang trọng
Nguồn: Grouptour.club